Editor: Mứt Chanh & Sunn:x Ngày mở hố: 25/3/2020Tên gốc: 她太甜Thể loại: Hiện đại, Hào môn thế gia, Ngọt sủng, HEVăn ÁnTô Hà từng điên cuồng theo đuổi Tạ Lâu, thế nhưng anh lại chẳng hề động lòng.Mãi tới sau này, gia đình của Tô Hà trở nên suy sút, cô cũng bất đắc dĩ phải thôi học.Tới khi hai người Bạn có tin cái tên của một ai đó sẽ đem đến sự nguyền rủa cho người đó cả đời không? Nếu như người đó có vẻ ngoài không xinh đẹp lại còn tên Tống Tuệ Kiều, thì việc này hoàn toàn có thể xảy ra. CÔ ẤY QUÁ NGỌT NGÀO. Admin 02/10/2021 Tri Thức. Editor: Mứt Chanh & Sunn Tên cội : 她太甜Tác giả : Bán Tiệt Bạch TháiThể một số loại : Hiện đại, Hào môn nắm gia, Ngọt sủng, HE.Bìa: Tâm Tkhông nhiều Tắp. Không ai hoàn toàn có thể nghĩ đến rằng Tạ Lâu sẽ yêu thương Tô Hà Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Editor Mứt ChanhTrong phòng bao ồ lên xôn xao…Bốn năm sau, bốn bức thư này như mở ra một chiếc hộp Pandora, tất cả những yêu thương thầm kín chua xót lúc bấy giờ đều được trút mặt Tạ Lâu u ám, ánh mắt dừng ở trên mặt ba người Thành Vũ Lang Nhất với Lâm Mộ. Đặc biệt là Lâm Mộ, sắc mặt cô ấy tái nhợt, gần như là sẽ nhanh chóng trốn ra chỗ này, cô ấy được xem như là khác người….Đã có bạn học ở phía sau bắt đầu thảo luận về cô ấy.“Thích con gái à?”“Cậu ấy.. Cũng là con gái mà.”Thành Vũ đứng dậy khỏi ghế, nhìn những người bạn học kia “Thích con gái thì làm sao hả? Con gái không thể thích con gái sao? Bốn bức thư này vẫn luôn ở chỗ tôi. Lúc trước Tô Hà đưa thư cho Tạ Lâu nhưng bỏ sai ngăn kéo, sau đó trường học tổ chức hoạt động, dọn đi cái bàn đó. Cái bàn kia vẫn luôn ở chỗ ông thầy đầu trọc cho đến khi tốt nghiệp cấp ba, tôi mới đến chỗ thầy thì thấy ấy mới đưa cho tôi.”“Lúc ấy tôi vội vã ra nước ngoài, mang theo bốn bức thư này theo.”Cậu nói xong, tất cả mọi người đều yên đầu lại, cậu nhìn về phía Tạ Lâu, tay chống lên bàn nhìn chằm chằm Tạ Lâu. Thành Vũ lần đầu tiên biểu hiện có tính công kích đến thế “Tạ Lâu, cậu có biết lúc trước nhìn thấy Tô Hà theo đuổi cậu, tôi có cảm giác gì không? Thật sự muốn giết chết cậu.”“Tôi ngồi cùng bàn với Lâm Nhất, cũng rất thân với Tô Hà. Tô Hà đối xử rất tốt với Lâm Mộ. Lâm Mộ rất nhiều lần thừa dịp Tô Hà ngủ thì cậu ấy lén lút chạm vào mái tóc của Tô Hà, tôi hận không thể thay thế. Khi đó tôi không biết Lâm Mộ thích Tô Hà, tôi cho rằng điều đó chẳng qua là hành động giữa hai đứa con gái thân nhau thôi.”“Đừng nói nữa.” Lâm Mộ ở phía sau hét lên một Vũ ngừng một lát, không hề nói Lâm Mộ, mà là nói với Tạ Lâu “Cậu thật là đang ở trong phúc mà không biết hưởng.”Đôi chân dài của Tạ Lâu bắt chéo lên bàn, ôm cánh tay trực tiếp nghênh đón ánh mắt đố kỵ của Thành mắt thù địch của anh tràn lan, một hồi lâu, “Thì sao? Bây giờ em ấy là của tôi.”Thành Vũ híp mắt, ngồi lên ghế mới nói “Cái số của cậu thật là tốt.”Lang Nhất ngậm thuốc lá, cúi người trộm đi phong thư của mình, còn chưa lấy được thì Thành Vũ nhìn Lang Nhất “Cậu cái đồ nhát gan!”Lang Nhất “…… Cậu có gan, có gan sao không trực tiếp tỏ tình? Hơn nữa, nhiều năm trôi qua như vậy, tôi còn có thể thích hay không đây. Phong thư này của tôi nói thật là tôi viết ba ngày ba đêm, không đến 500 chữ. Tất cả đều là copy paste, cũng.. Cũng không nhiều thiệt tình, nhưng thật ra là cậu, có thư tình của tôi sao không nói cho tôi hả?”Thành Vũ cười “Tôi nghĩ Tô Hà nhất định không biết, lớp học nhiều người thích cậu ấy như vậy, sao cậu ấy có thể đặt ánh mắt ở trên người Tạ Lâu cái chàng trai không ai bì nổi chứ.”Nói xong, cậu nhìn về phía Tô Hà sững người, vừa rồi đã thất Lâu cũng nhìn Tô Hà, bên trong đôi mắt híp ấy là mưa gió bão táp. Tô Hà hơi dời tầm mắt nhìn Tạ Lâu, một giây sau, cúi người nhào vào lòng Tạ Lâu đột nhiên mất bình tĩnh, anh vươn tay ôm cô thật Hà ôm cổ Tạ Lâu nhìn về phía những người khác rồi cười nói “Niên thiếu yêu thầm, thích nhau đều rất tốt đẹp, tôi chưa từng hối hận qua việc tôi thích Tạ Lâu, duy nhất cảm thấy ngốc chính là tiêu tiền theo đuổi anh ấy như vậy. Dù sao, cấp ba mà, lại không phải ra xã hội, theo đuổi như vậy, là con trai đều sẽ phản cảm.”“Không trách anh ấy không thích tôi, chỉ trách biện pháp của tôi quá vụng về.”Cánh tay Tạ Lâu nắm thật chặt, nghiêng đầu hôn lên má Tô người còn lại đều nhìn bọn họ, ánh mắt đều hơi đỏ lên.*Ánh mắt Tô Hà nhìn về phía Lâm Mộ đang núp phía sau, mắt Lâm Mộ cũng đỏ hoe, cô ấy thật sự ngượng ngùng. Tô Hà cười nói “Cảm ơn cậu nha, Lâm Mộ, thích một người không có sai, chỉ trách tớ không thể đáp lại cậu mà thôi.”Tạ Lâu híp mắt, nhưng chung quy không nói gì Mộ lắc đầu, cô ấy lấy hết can đảm từ trong đám người đi ra, nói một hơi “Bố tớ là một con ma bài bạc, anh trai tớ cũng giống như ba tớ, chỉ có mẹ tớ là dịu hiền. Nhưng khi mẹ tớ qua đời, Tô Hà lúc ấy xuất hiện ở trong lớp, vừa lúc là khoảng thời gian mẹ tớ qua đời, tớ.. Thích cậu ấy đối xử tốt với tớ, dịu dáng với tớ, cho nên…..”“Nhưng, tớ… Tớ là song tính.”Lâm Mộ nói xong, những âm thanh bàn tán đã nhỏ đi rất ra gia đình ảnh hưởng rất lớn với mỗi người, mà bản thân con gái thích con gái là một chuyện rất gian nan. Mọi người đều là người trưởng thành rồi, mỗi người đều có thứ do tự mình lựa chọn, ai cũng không có tư cách đối với tình cảm của người khác mà khoa tay múa chân. Hơn nữa, này có gì là lạ không phải là thế kỷ 21 Nhất bóp tắt điếu thuốc mới nói “Đúng rồi, mọi người hòa nhã ngồi xuống, cắt bánh kem, chúc mừng Thành Vũ cái nào.”Cậu vừa lên tiếng, người còn lại lập tức vây quanh. Tạ Lâu khó có khi dễ gần mà ôm eo Tô Hà, khí thế hơi kiềm chế lại chút Vũ nói một hơi, nhìn Tô Hà “Tôi chúc phúc cậu.”Tô Hà cười đáp lời “Cảm ơn.”Sau đó, cô giơ tay nhéo lên cánh tay Tạ Lâu. Tạ Lâu ngước mắt, Tô Hà nhìn anh, hai giây sau, Tạ Lâu không tình nguyện nói “Cảm ơn.”Thành Vũ nghe thấy thì nở nụ cười “Cậu chủ Tạ, khách khí.”Tạ Lâu “……”Mẹ kiếp.*Bánh kem của Thành Vũ rất lớn, cậu ta không muốn ước nguyện nhưng bọn Lang Nhất đều bắt cậu ta một hai phải ước. Thành Vũ bất đắc dĩ, đôi tay chắp lại thản nhiên đồng Lâu ghé vào bên tai nhỏ giọng nói với Tô Hà “Chờ sinh nhật em, anh cũng chuẩn bị cho em một cái bánh kem thiệt lớn.”Tô Hà “Vậy sinh nhật anh, em chuẩn bị cho anh một cái bánh kem nhỏ thôi.”Tạ Lâu “…. Ồ…”Ước xong, Thành Vũ cắt bánh kem, còn Lang Nhất thì phân bánh kem. Khi chia đến chỗ Tô Hà là một miếng rất lớn. Thành Vũ cố ý cầm một cái rất nhỏ cho Tạ bên cạnh thấy thế đều nở nụ Lâu “……”Tôi đây hiếm lạ bánh kem của cậu thật sự rất thích ăn ngọt, Tô Hà thì ngược lại không thích. Lúc ăn bánh kem, mọi người vừa tán gẫu vừa ăn. Lang Nhất muốn đầu tư gì đó cho nên hỏi Tạ Lâu có hạng mục gì không. Tạ Lâu liếm bơ trên khóe môi, hỏi “Cậu có bao nhiêu tiền?”Lang Nhất lẩm bẩm hai tiếng, “Không nhiều lắm, hơn hai trăm vạn.”Tạ Lâu thở dài “Đến thành phố Y đầu cơ bất động sản đi.”“Cái này thôi hả?” Lang Nhất cảm giác bị chơi Lâu duỗi chân ra, lau một chút bơ chấm lên môi Tô Hà, Tô Hà theo bản năng mà giơ tay ra liếm.“Cậu mới có hơn hai trăm vạn, còn muốn đầu tư gì hả? Hạng mục nhỏ thì hiệu quả quá chậm, không bằng làm mảng địa ốc, tiền tới còn nhanh hơn chút.” Giọng Tạ Lâu thản nhiên, ánh mắt đa số đều ở trên người Tô Hà, trả lời cũng rất tùy đều là nói Nhất nghĩ ngợi “Cậu mua không?”Tạ Lâu “Mua.”“Mấy căn?”“Bốn căn, có hai căn là của Tô Hà.”Tô Hà bị sặc kem, Tạ Lâu vỗ vỗ lên lưng cô, cười nhẹ một tiếng “Sao em không cẩn thận thế?”Tô Hà xoay người nhìn anh, “Nhà ở?”Tạ Lâu liếm khóe môi “Đúng vậy.”“Em?”“Ừm.”“Khi nào anh mua?”“Lần trước đến thành phố Y.”“Em không cần.”“Anh chỉ có thể mua được hai căn, mua không được mới thả đến em. Lúc ăn tết anh sẽ dẫn em bán nó đi.”Tô Hà “……”Lang Nhất nghe được cuộc trò chuyện của đôi tình nhân kia thì đột nhiên ngo ngoe rục Lâu nói giống như hơi có chút đạo người khác nghe được mùi ngon, Tạ Lâu vào năm cấp ba ấy kiếm lời 300 vạn từ cổ phiếu ở trong lòng bọn họ chính là người đàn ông thần tiên, lúc này không ai nghi ngờ Tạ Lâu, chỉ cần anh nói là kiếm tiền vậy khẳng định sẽ kiếm đó, bọn họ bàn luận về chuyện nhà đến đêm khuya, một đám người mới giải tán.*Tạ Lâu uống rượu xong nên không thể lái xe mà kêu người lái thay. Tô Hà nép vào lòng Tạ Lâu, hai người ngồi ở ghế sau, một quãng đường nhìn đèn neon lập loè, đèn đường lấp lánh ở trong xe. Tâm trạng của Tô Hà rất bình lặng, yên lặng mà ấm áp. Lần tụ hợp này như là xoá nát tất cả khó khăn khi theo đuổi Tạ Lâu, mài nhẵn, phủ một lớp kem, trở nên ngọt ngào tối nay xoay ngược lại cũng làm Tô Hà thấy được thì ra không phải tất cả mọi người đều cười nhạo cô thích Tạ có người yên lặng mà thích cô, lo lắng vì cô, điều này chắc chắn đã lấy lại được phần nào niềm tin về thất bại trong bốn năm qua của cô, lên xe trở về tận Khu vực mới Hoa hơi thở của Tạ Lâu mang theo mùi rượu rất ít. Anh dẫn Tô Hà lên lầu, sau khi vào cửa thì đổi giày, cởi bỏ áo sơmi, anh đi đến phòng làm phút sau, Tạ Lâu móc ngón tay vào cổ áo, cầm bàn phím màu đen đặt trên mặt Hà quay người lại, thấy được thì sửng sốt hai giây “Tạ Lâu?”Tạ Lâu xắn tay áo lên mới nói “Vì năm cấp ba ấy, anh sẽ quỳ vì em.”Nói xong, anh kéo chiếc quần dài màu đen, quỳ mắt Tô Hà đỏ hoe “Anh…..”“Thế nào? Càng yêu anh hơn sao?” Tạ Lâu ngửa đầu, khóe môi cong lên, cười xấu xa….Tô Hà đi lên trước ôm lấy gương mặt góc cạnh của anh, một hồi lâu, cô hôn lên đôi môi mỏng của anh. Đầu lưỡi của Tạ Lâu muốn móc lấy lưỡi cô, Tô Hà vội thối lui, vỗ vỗ lên mặt anh “Vậy mời anh quỳ cẩn thận.”Tạ Lâu “…….”À.*“Em tắm trước.”Trên người Tô Hà đều là mùi thuốc lá cùng mùi rượu, cô không uống nhiều nhưng Tạ Lâu có uống nên đều dính trên người áo ngủ đi vào, chỉ lát sau, Tô Hà tắm xong với một cơ thể khô mát. Cô nhìn Tạ Lâu đang quỳ thì nói “Anh quỳ mười phút nữa đi thì đi tắm.”Tạ Lâu nhướng mày “Được thôi.”Tô Hà đi sấy tóc, đúng lúc này điện thoại Tạ Lâu cũng reo Hà vội vàng qua đó cầm di động lên cho anh, tiếng chuông kia hình như là video. Tô Hà đưa tới trước mặt Tạ Lâu, Tạ Lâu vươn tay nhận lấy. Dấu vân tay của Tô Hà đã đụng tới cái vòng tròn nhỏ kia, ngay sau đó, cô luống cuống chỉ kịp nhìn thấy hai chữ Cố Tình, tay vừa trợt lên thì đã chạm phải nút màu xanh kia gương mặt Cố Tình hiện ra, vẻ mặt bà khiếp sợ “Con trai? hành lễ lớn vậy à?”Tạ Lâu “……”Một giây sau, anh vươn tay ấn tắt Hà ngồi ở trên thảm, nhìn anh “Làm sao bây giờ, dì thấy được…..”Tạ Lâu nắm cằm cô lên, giọng nói trầm ấm truyền đến “Vợ yêu, sao em ngốc như vậy? Hmm?”Tô Hà “……”*Nhà chính nhà họ Tình xé mặt nạ trên mặt xuống rồi nhìn về phía chồng, “Anh đoán xem em vừa mới thấy gì?”Ba Tạ đóng tạp chí lại, “Cái gì?”“Con trai, quỳ gối trên bàn phím á.” Cố Tình mang vẻ mặt kinh ngạc, rất là khiếp Tạ cứng đờ người ra, nghiêng đầu nhìn về phía Cố Tình, một hồi lâu “Chiêu này hình như anh chưa trải qua……”Cố Tình “Đúng vậy.”“Con dâu của chúng ta thật là lợi hại.”“Em hâm mộ con dâu quá, sao có thể trị được thằng con trai kia.”“Có bí quyết gì không?”Ba Tạ “……” Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Quá Ngọt Ngào của tác giả Bán Tiệt Bạch Thái. Những năm trước đây, ngưỡng đầu vào của sinh viên tự do là quá thấp, bằng cấp vàng càng thấp đến nỗi chủ yếu ghi danh là có thể qua. Nhưng hai năm nay trở lại đây lại là một câu chuyện khác. Ngưỡng đầu vào cho các kỳ thi tự do là rất cao, sau khi thi đậu phải mất một thời gian dài để bồi dưỡng, lại không phải chỉ lấy một quyển sách là được, do đó bằng tốt nghiệp càng ngày càng được các công ty công lớp cho sinh viên tự do ở Đại học Hải Thành lại là nhân tài kiệt xuất trong đó. Đa số xí nghiệp sẽ an bài những nhân viên cần bồi dưỡng rồi ném tới lớp tự do ở Đại học Hải Thành. Thật tốt cho một lớp ""vàng"".. Người đến nộp học phí thật sự rất nhiều nhưng may mắn thay lại phân ra thành mấy đợt. Sau khi Tô Hà cùng Ôn Mạn tách nhau ra để nộp học phí xong, nhận được chìa khóa của ký túc xá rồi mới tung tăng xuống yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Mạt Thế Không Gian Nam Thần Độc Sủng Vợ Tang Thi và Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng. Văn ÁnTô Hà từng điên cuồng theo đuổi Tạ Lâu, thế nhưng anh lại chẳng hề động tới sau này, gia đình của Tô Hà trở nên suy sút, cô cũng bất đắc dĩ phải thôi khi hai người vô tình gặp lại nhau lần nữa tại trường đại học, cô gái nhiệt tình theo đuổi anh khi xưa đã không còn nữa, cô đã trở nên tự ti rất nhiều, không còn dám đem tình cảm hướng về Tạ Lâu là không ngờ lúc này, Tạ Lâu lại động tâm với cô, dùng hết sức theo đuổi ai có thể nghĩ đến rằng Tạ Lâu sẽ yêu Tô Hà, yêu đến ૮ɦếƭ đi sống lại, yêu đến đứt từng đoạn ruột. Yêu đến cực đoan, cố chấp, chỉ cần ai liếc nhìn cô nhiều thêm một chút, anh liền muốn người đó ૮ɦếƭ......Trừ bỏ anh, ai cũng không xứng với Tạ LâuP/s Đã mở mật khẩu truyện Cô Ấy Quá Ngọt NgàoMật khẩu chương 10 truyện cô ấy quá ngọt ngàoCô Ấy Quá Ngọt Ngào chương 10 đã mở mật khẩu Đọc Truyện Editor Mứt ChanhTô Hà nhịn cười, vừa định nói chuyện thì cổ tay đã bị anh dùng sức bắt lấy, cô bổ nhào vào trong lòng anh, chăn rơi xuống dưới, mũi cô trực tiếp đụng vào lồng ngực ấm áp của ngủ của anh rộng mở hơn phân nửa ngực. Tô Hà đỏ mặt muốn ngồi dậy thì Tạ Lâu túm cổ tay của cô vòng qua eo nhỏ giọng nói trên đỉnh đầu cô “Em muốn anh chết? Hả?”Trên người anh có mùi hương của chăn bông còn có một chút mùi hương dầu gội, cũng còn dễ ngửi. Trước mắt cô là lồng ngực rắn chắc cùng xương quai xanh. Tô Hà chỗ nào cũng cảm thấy nhỏ giọng hỏi “Anh khỏe hơn chút nào chưa?”Tạ Lâu giam cầm cô bằng một tay, một bàn tay khác còn đang vuốt ve dọc theo lưng. Nhưng ước chừng vẫn là không có sức lực nên động tác khác cũng không dám tiếp mũi anh hừ một Hà nói “Em nấu cho anh chút cháo, bác sĩ gia đình đi đâu rồi?”Tạ Lâu híp mắt, nói “Đi mua chút rau rồi.”“Ừm.” Tô Hà đẩy người anh ra, muốn cho anh nằm nghỉ. Tạ Lâu cúi đầu nhìn cô, tùy cô đẩy nhưng bàn tay to nắm chặt lấy cổ tay côTô Hà nhìn hốc mắt rất nhỏ của anh đỏ lên, sợi tóc có chút ướt át, tuy còn mang theo một chút tức giận lại tựa như thuận theo vài sự giống chú mèo Hà mím môi, vẫn luôn nhịn Lâu dùng sức túm lấy cô, túm cô đến trước mặt, mũi chống lên mũi, anh lạnh mặt hỏi cô “Em cười cái gì?”“À, bây giờ anh giống mèo con lắm.”Tạ Lâu ngẩn người, cười khẩy một tiếng “Vậy cũng là mèo hoang.”Tô Hà “Mèo con.”Tạ Lâu “……”Khí không đều, không sức lực để mới vừa uống thuốc nên tác dụng của thuốc đang phát ra, ngay cả ý thức cũng không rõ ràng lắm. Tô Hà đã nhìn ra nên cô nhẹ nhàng chuyển động cổ tay, chậm rãi rút tay ra, kéo chăn đắp cho anh. Tạ Lâu mím môi, mu bàn tay đặt lên trán, ngủ rất Hà ngồi ở mép giường, nhìn anh một hồi người náo loạn hai ngày như vậy thì người này lại bị bệnh, anh là có bao nhiêu yếu ớt cơ chứ?Cái này làm cho cô nhớ tới một hai ngày kia, anh dùng ánh mắt nhìn người ta, nhìn cô đến chết đi sống lại, muốn nói lại thôi, trong đôi mắt hẹp dài tất cả đều là lời là cô trốn tránh, không muốn nhìn không muốn nghe không để trong lòng mà thôi.*Ngồi yên một hồi, bên ngoài truyền đến tiếng vang kéo suy nghĩ của Tô Hà lại. Cô lập tức đứng dậy, đứng ở trên sàn nhà mềm mại, thăm dò nhìn đi ra người đàn ông mang mắt kính mặc áo blouse trắng xách theo một túi đồ ăn đi vào, phỏng chừng là nhìn thấy Tô Hà, anh ta đặt đồ ăn ở trên bàn cơm, hỏi “Cậu chủ còn ngủ à?”Tô Hà bất đắc dĩ, đi ra ngoài mới nói “Anh ấy vừa ngủ.”“À, tốt, tối nay truyền dịch thì chắc là ổn rồi.” Anh ta nói như vậy, lại chỉ vào đồ ăn trên bàn, “Cô làm phải không? Phiền cô rồi.”Tô Hà mang dép lê, đi ra ngoài, nhìn đồ ăn trên bàn thì gật gật đầu “Vâng.”Người đàn ông kia nói “Tô họ Hà, cô gọi tôi là bác sĩ là được.”Tô Hà “Tôi là Tô Hà.”Bác sĩ Hà “À, tôi biết, tổng giám đốc Cố nói qua.”Tô Hà lại hỏi “Tạ Lâu uống thuốc rồi, còn chưa khỏe sao?”Bác sĩ Hà sau khi nghe xong, xoay người nhìn Tô Hà, đỡ mắt kính xuống, cười cười “Cơ thể này của cậu ấy từ trước đến nay đều bệnh là suy yếu, uống thuốc trước xem đã, buổi tối có khả năng sẽ phát sốt lại, tốt nhất truyền dịch thôi.”Tô Hà “……”Cỏn yếu hơn cô hả?*Bác sĩ Hà mua không ít đồ ăn nhưng đều rất thanh đạm. Tô Hà tiến vào phòng bếp làm, nấu một ít cháo thanh đạm thịt nạc cùng rau, lại làm thêm hai món phụ, hai món này chủ yếu là cô cùng bác sĩ Hà ăn. Cháo đặt ở trong nồi hâm nóng, cô lau tay, hỏi bác sĩ Hà muốn ăn cơm trước hay thấy bác sĩ Hà cầm hòm thuốc vào phòng ngủ Hà có chút lo lắng, đi theo qua đó. Bác sĩ Hà ngồi ở mép giường, mu bàn tay đặt lên chạm vào trán Tạ Lâu, sau đó nhìn Tô Hà mới nói “Lại sốt rồi, cô lại đây hỗ trợ.”Lúc này mới vừa uống thuốc không bao lâu, lại sốt nữa sao?Tô Hà cảm giác Tạ Lâu lúc này thật sự bị bệnh, nhưng cô cũng rất lo lắng. Cô bước nhanh đi vào, ở dưới sự chỉ dẫn của bác sĩ Hà mà giúp anh ấy. Chỉ lát sau, bình truyền dịch được treo lên. Gân xanh trên cánh tay Tạ Lâu nổi lên, rũ xuống đặt ở một bên, ngón tay khớp xương rõ ràng cũng có thể thấy gân sĩ Hà nói “Cậu chủ từ nhỏ cứ như vậy, bệnh muốn mạng.”Tô Hà vẫn luôn nhìn Tạ Lâu trên giường, “Nhưng ngày thường thoạt nhìn anh ấy một chút cũng không giống sẽ như vậy.”Bác sĩ Hà cười một tiếng, “Vấn đề về thể chất thì mẹ cậu ấy cũng vậy, mấy năm nay tổng giám đốc Cố tốt lên một chút, trước kia cũng như vậy.”“À à.”Thì ra Tạ Lâu tàn nhẫn như vậy, cũng có một mặt yếu đuối như thế.*Trong khoảng thời gian này, Tạ Lâu vẫn luôn chưa tỉnh cho đến 8 giờ rưỡi. Truyền dịch xong rồi, bác sĩ Hà đi vào rút kim ra. Tô Hà bưng cháo đi vào thì Tạ Lâu mới tỉnh, cả người anh đều là mồ hôi, dựa vào đầu giường cúi đầu với sắc mặt lạnh Tô Hà tiến vào, đôi mắt anh mới rụt híp lại và nói“Anh còn tưởng rằng em đi rồi.”Tô Hà đặt cháo ở tủ đầu giường, đứng ở một bên mới nói “Nào dám đi.”Tạ Lâu nâng tay lên, muốn nắm lấy Tô Hà đưa tay vào lòng bàn tay, cho rằng người đàn ông này yếu đuối, nhưng ai biết rằng anh dùng sức, Tô Hà lại lần nữa nhào vào vòng tay sĩ Hà nhìn Tạ Lâu một cái, thu dọn hòm thuốc “Cậu chủ kiềm chế chút đi, đừng lây bệnh cho cô ấy.”Tạ Lâu mang theo tức giận “Anh đi về trước đi.”Tô Hà giãy giụa muốn đứng dậy, cô xoay người hỏi bác sĩ Hà “Anh ấy khỏe chưa?”Bác sĩ Hà vẫn luôn mang theo tươi cười thản nhiên, trả lời “Được được, bớt sốt rồi nhưng lại hơi yếu, vẫn là Tô Hà giỏi, từ ngày hôm qua cậu ta đã sốt tới hôm nay….”Tô Hà ngẩn người “Sốt lâu như vậy?”Bác sĩ Hà cười, độc miệng trả lời “Đúng vậy, không sốt thành thằng ngốc đã là trời phù hộ rồi.”Tạ Lâu “Tôi bảo anh về đi.”Bác sĩ Hà nhìn Tạ Lâu một cái, “Tính tình chó điên này của cậu giống cậu nhỏ của cậu như đúc, đừng thúc giục khi tôi muốn ở lại á.”Nở một nụ cười rất nhẹ, anh xách hộp thuốc rời Hà từ trong lòng Tạ Lâu giãy giụa ra, đuổi theo tiễn bác sĩ sĩ Hà cởi áo blouse trắng trên người ra, mặc một chiếc quần màu be rất trẻ trung, anh ấy vẫy tay với Tô Hà, thuận thế đóng cửa Hà nói “Đi thong thả.”*Tiễn bác sĩ Hà đi, Tô Hà trở vào phòng, Tạ Lâu vẫn dựa vào đầu giường, hai người nhìn nhau một cái. Tô Hà mím môi “Anh không thể đối tốt với bác sĩ Hà chút à?”Tạ Lâu khụ một tiếng, nhíu mày có chút khó chịu, “Coi trọng anh ta ư?”“Anh có bệnh hả?” Tô Hà nắm gối ôm lên ném qua mặt thù địch giữa mày Tạ Lâu mới phai nhạt chút, anh bắt lấy gối ôm, lười nhác nói “Anh ta là người lảm nhảm, đặc biệt nhiều chuyện….”Sẽ lôi hết mười tám đời tổ tiên nhà anh ra thật Hà suy nghĩ một chút, nhớ tới vừa rồi cô đang nấu cháo, bác sĩ Hà đứng ở cửa phòng bếp hỏi Tô Hà cái này cái kia. Tô Hà cũng cảm thấy bác sĩ Hà xác thật là có một chút, cô phụ đi gương mặt nhã nhặn đáng tin cậy kia ngồi ở mép giường, bưng cháo còn hơi nóng lên, múc đút cho Tạ Lâu nhìn chằm chằm cô, ngậm lấy cái muỗng uống Hà chuẩn bị khăn giấy, ngẫu nhiên giúp anh chà lau khóe môi. Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi cổ chữ V màu trắng, phần thân dưới là một chiếc váy bó, vì thời tiết cuối tháng 4 đã nóng nực nên cô chỉ mặc áo ngắn tay. Đôi mắt Tạ Lâu bừng lên một ngọn lửa trong nói “Sau ngày 1/5, công việc của Hội sinh viên gần như sẽ được bàn giao. Học hết năm 3 rồi, có lẽ năm cuối anh sẽ không về trường nhiều nữa.”Tô Hà gật đầu “Ừ.”Trình độ giống như Tạ Lâu thì bằng tốt nghiệp đã sớm vào tay. Kỳ sau giao luận văn là được, luận văn của anh còn sẽ rất đáng Lâu “Em lên năm hai, chúng ta đính hôn nhé?”Tay Tô Hà cầm muỗng chợt ngừng lại, cô không dám tin tưởng “Hả? Đính hôn?”Tạ Lâu híp mắt, mặt lạnh xuống “Không nghĩ tới à?”“Quá sớm.” Tô Hà nói, “Em cũng mới năm hai, huống chi em cùng anh còn trẻ như vậy.”“Cho nên em còn kế hoạch chia tay đúng không?” Tạ Lâu kéo cổ tay Tô Hà, túm về phía trước, hai người bốn mắt nhìn nhau, Tô Hà nghiến răng nghiến lợi “Chính anh thời khắc đều muốn chia tay, đây là trách em?”Tạ Lâu thả lỏng tay, anh cúi đầu nhìn cô mà nói “Vậy anh cho em thời gian suy xét được chứ?”Xem như lui một Hà thấy anh mềm lòng thì ừ một tiếng “Dạ.”Đôi mắt Tạ Lâu trở nên u ám một lúc, nhưng rất nhanh đã mất đi, anh khẽ nâng cằm lên, “Còn muốn.”Tô Hà đứng dậy, lại bưng một chén cháo cho đút vào trong miệng anh.*Uống xong cháo thì trời đã tối rồi. Tô Hà dọn dẹp phòng bếp rồi trở ra, Tạ Lâu lau người rồi cũng đi ra, thay áo ngủ. Tô Hà nhón chân chạm vào trán anh “Không còn sốt nữa đúng không?”Tạ Lâu duỗi tay ôm eo cô, “Không, em cũng đi tắm rửa, sớm nghỉ ngơi một chút.”Tô Hà “Anh còn mệt không?”Tạ Lâu “Ừ.”Tạ Lâu buông Tô Hà ra, trở lại trên giường nằm xuống. Tô Hà sợ anh mệt, tiến lên hầu hạ anh. Khóe môi Tạ Lâu nhếch lên mới nói “Em như vậy thật giống vợ hiền dâu thảo.”Tô Hà đánh vào ngực anh rồi đứng dậy, cầm áo ngủ vào phòng ra, trong phòng đã tối đi rất nhiều. Tô Hà nhìn Tạ Lâu trên giường, cầm máy sấy tóc đi ra ngoài làm khô tóc mới tiến vào. Lúc này gần 10 giờ rồi, Tô Hà nhích lại gần nhìn Tạ Lâu. Anh rút tay trên trán lại, lộ ra một đôi mắt híp lại “Nhìn cái gì? Ngủ.”Tô Hà hoảng sợ, cười nói “Còn tưởng rằng anh ngủ rồi.”Nói xong, Tạ Lâu xốc chăn lên, Tô Hà nằm vào. Mới vừa nằm trên đó, eo đã bị Tạ Lâu ôm, tay anh luồn vào trong dọc theo quần áo Hà kinh ngạc, “Tạ Lâu.”Anh trầm giọng nói nhỏ bên tai cô“Tới làm, em ở trên.”Hơi thở Tô Hà ngừng lại, trốn tránh khỏi tay anh “Anh không mệt sao?”Tạ Lâu cười lạnh một tiếng “Ai bảo hôm nay em trêu chọc anh?”*Lúc này ánh sáng màu cam có tác dụng tán tỉnh, cửa sổ vừa mở thì gió thổi vào, bức màn màu tối vang lên cạnh cạch. Đây là lần duy nhất Tô Hà từ một nông nô trở thành địa tóc đen nhánh xõa ra sau đầu, cô ngẩng cổ, tiếng kêu vừa mềm vừa đó cúi người, cô cắn lấy môi Tạ Lâu, hô hấp dồn dập, khóe mắt cô ươn ướt nước mắt, nói với giọng đứt quãng “Tạ Lâu, về sau đều như vậy được không?”Tạ Lâu vỗ về gáy cô, cười thật trầm thấp, “Được thôi.”Nằm của Tạ Lâu nhanh tới cũng nhanh đi. Ngày hôm sau đã quay lại công ty, Tô Hà thì về trường học đi học. Kỳ nghỉ tháng 5 đến ngay sau đó, Tạ Lâu muốn mang Tô Hà đi du lịch nhưng Tô Hà muốn đi thành phố B một chuyến, thăm Vương Huệ sau khi xuất viện luôn ở nhà ngây ngẩn, trong khoảng thời gian này ba Chu đều gửi tin tức về Vương Huệ cho Tô khái là tới tuổi rồi, hơn nữa mấy năm nay sinh hoạt không giàu có như trước nên cũng nhọc lòng. Sau khi Vương Huệ xuất viện, tinh thần trạng thái không tốt như trước. Cả ngày ở nhà không ra cửa nhiều, đánh bài cũng không có hứng thú, nghe ý ba Chu, trong lòng Vương Huệ đặc biệt hận người phụ nữa đã cho mình hai cổ phiếu Chu ý bảo Tô Hà đi qua thăm thật sự lo Hà cũng có chút lo lắng, cô có thể mặc kệ Vương Huệ, nhưng nếu bà có chuyện thì Tô Hà hoàn toàn không biết mình có thể xử lý như thế nào. Lúc cô cùng Tạ Lâu nói chuyện này, hai người đang đi bên cạnh sân bóng rổ đại học Hải Thành, Tạ Lâu nắm tay cô, trong miệng cắn kẹo que, nhìn sang bên cô, “Được, anh đưa em đi nhé?”Tô Hà lắc đầu “Không cần đâu anh, em tự đi, mua cái vé tàu cao tốc là đi rồi.”Tạ Lâu nhéo nhéo cánh tay mềm mại của cô, “Khi nào xuất phát?”“Sáng ngày mai.” Buồi sáng Tô Hà đã lấy vé, ngày nghỉ 1/5, vé không dễ mua nên phải đến sớm dự định một chút. Tạ Lâu ừ một tiếng, Tô Hà suy nghĩ mới nói “Mẹ em vẫn bám vào hai cổ phiếu đó không bỏ. Bà trách người ta vì đã cho bà hai cổ phiếu, mẹ em không thể buông xuống được.”Tạ Lâu cúi đầu, mặt không cảm xúc, “Cổ phiếu thị trường có thua có thắng, này đều rất bình thường, sau này anh cho mẹ em hai phiếu nhé?”Tô Hà “Không cần, nếu bây giờ mẹ không muốn đụng vào, vậy đừng cho bà ấy cơ hội.”Tạ Lâu nhướng mày, nói “Cũng được.”*Sáng 1/5, Tạ Lâu lái xe đưa Tô Hà đi ga tàu cao tốc. Giữa trưa Tô Hà liền đến thành phố B, lúc này ba Chu tới đón, Vương Huệ không có tới. Ba Chu ở trong xe cười nói “Mẹ con ở nhà làm đồ ăn, chờ con đó.”Tô Hà có chút hoảng Huệ là con gái của đầu bếp Thành Li, tay nghề của bà sẽ không kém. Chỉ là không giống Tô Hà kế thừa y bát của bà ngoại, nhưng so với người bình thường mà nói, tay nghề của Vương Huệ rất kia ba còn sống, người một nhà khó được dịp rảnh rỗi ở bên nhau ăn cơm, Vương Huệ thường thường sẽ xuống bếp, Tô Hà cùng bà ngoại sẽ làm trợ thủ cho sau khi có biến cố, Vương Huệ làm đồ ăn thì hương vị lại xuống dốc không phanh. Bởi vậy bà còn bị Chu Ngữ Ngữ ghét bỏ qua, nhưng đối với Tô Hà mà nói, bà thân là mẹ thì làm cái gì cô cũng thích sẽ không ghét bỏ, nhưng Vương Huệ lại vô tâm tư làm cho cô cho chính Tô Hà cũng càng ngày càng không thích nấu tình Vương Huệ còn buộc cô làm đầu họ Chu hiện tại ở khu phố càng cũ theo từng năm tháng, xe đạp xe điện đậu bừa bãi, xanh hoá cũng càng ngày càng kém. Ba Chu quẹo vào khu phố, còn gặp phải một đám chó hoang hưng dữ điên cuồng sủa về phía xe. Tô Hà đã hơn một năm không trở về, cô yên lặng nhìn nơi tàn hơn nội thành cũ Hoa Đông gấp mấy Chu có chút bất đắc dĩ nói “Mẹ con bây giờ đều không dám ra cửa, sợ gặp phải chó hoang này kia.”“Mấy ngày nay chúng ta có nói với quản lý khu phố, yêu cầu bọn họ đuối chó hoang đi, khả năng còn cần một chút thời gian, Tô Hà buổi tối con không cần ra ngoài.”Tô Hà nhìn ngoài cửa sổ, không trả không định ở lại nhà họ Chu, cùng Vương Huệ gặp mặt, nhìn tình huống của bà rồi cô sẽ đến khách sạn ngừng ở chỗ đậu xe dưới tầng Hà cùng ba Chu lên lầu, cầu thang tối sầm rất nhiều hơn trước. Tới lầu bốn, cửa mở ra, có mùi đồ ăn phiêu ra, vẻ mặt ba Chu vui sướng, “Con xem, mẹ con đã làm xong cơm rồi.”Tô Hà ừ một tiếng, đi thấy Vương Huệ mặc tạp dề, bưng đồ ăn ra mẹ con vừa đối diện như vậy, Tô Hà liền phát hiện Vương Huệ già rồi, thái dương đen nhánh từ trước đến nay của bà có mấy phần bạc, Vương Huệ nói “Mau tiến vào.”Tô Hả không lên tiếng mà đi vào Chu đi theo phía Hà không quen thuộc với căn nhà này nhưng cũng không xa lạ. Hai phòng thêm một phòng làm việc, Chu Ngữ Ngữ không chịu cùng cô ngủ cho nên Tô Hà đã bị kêu vào giường nhỏ trong thư phòng ngủ.“Tô Hà lại đây ăn cơm.” Ba Chu kêu Tô Hà một tiếng, Tô Hà hoàn hồn đi vào bàn ăn ngồi xuống. Vương Huệ cùng ba Chu lau tay, cũng ngồi bàn chỉ có ba người, Tô Hà cầm lấy đũa, ba Chu dư thừa giải thích một phen “Em gái con đi ra ngoài cùng bạn học, hôm nay sẽ không trở về.”Tô Hà “Vâng.”Cô một chút hứng thú với Chu Ngữ Ngữ đều không chỉ tập trung ăn thức ăn của mình, cũng không nhìn thấy vẻ mặt cứng ngắc của Vương Huệ khi nghe nói về Chu Ngữ Ngữ.*Nhưng thật ra ăn cơm xong, Tô Hà cùng Vương Huệ đến ban công ngồi nói chuyện phiếm. Tô Hà mới phát hiện Vương Huệ không nói đến Chu Ngữ Ngữ, lần trước còn sẽ nói em gái con đi học thế nào thế nào, lúc này không nói. Chỉ là hỏi Tô Hà ở Hải Thị ra sao, sau đó bà nhìn Tô Hà muốn nói lại Hà đang loay hoay với mớ hoa tàn trên ban công thì Vương Huệ mới hỏi “Con đang yêu đương sao?”Tô Hà ngừng tay mới nói “Dạ.”“Đối phương là người thế nào?”Đàn ông chó lòng Tô Hà nghĩ như vậy, sau đó cô cười cười nhưng có chút cảnh giác “Chính là người bình thường.”Vương Huệ ừ một tiếng, không có hỏi lại. Bà kêu Tô Hà “Có thể lại đây giúp mẹ nhổ mấy sợi tóc bạc hay không?”Giọng điệu có chút suy yếu, ánh mắt nhìn Tô Hà có chút chờ mắt Tô Hà lại đột nhiên có chút vì Vương Huệ trước kia thường xuyên kêu Tô Hà nhổ tóc bạc cho bà Hà đứng dậy, đi ra sau Vương Huệ, nghiêng đầu vén những sợi tóc bên thái dương ra, lấy ra tóc bạc bên trong đó, Lúc này Tô Hà phát hiện, nếp nhăn nơi khóe mắt của Vương Huệ đã rất Huệ ngâm một bài đồng Hà nghe được lại muốn rơi lệ, cô nhổ mấy sợi tóc Hà có chút khó xử mà hỏi “Chu Ngữ Ngữ đi chỗ nào chơi rồi?”Vương Huệ quả nhiên ngừng bài đồng dao, bà nói “Không biết, Hà Hà, con nhổ xong chưa, để mẹ nhìn xem?”Cho quan hệ giữa Vương Huệ cùng Chu Ngữ Ngữ đã đóng băng rồi à?Tô Hà không biết chính mình vì cái gì sẽ có ý tưởng âm u như vậy, nhưng là từ khi Vương Huệ gả đến nhà họ Chu, Tô Hà lại thành một cây cỏ dại, mẹ mình thành mẹ người khác, lấy lòng con gái khác, đặt hết tâm tư lên trên người con gái khác. Cô chắp tay nhường đi mẹ cũng làm cho Tô Hà có rất nhiều hận ý với Vương chịu nghe lời Vương Huệ, muốn cách xa bà ra.*Ở cùng Vương Huệ một buổi chiều, Tô Hà không ở lại nhà họ Chu. Cô bước chân nhẹ nhàng rời đi. Vương Huệ chuyển biến làm cô rất vui vẻ, rất thoải Chu nói không sai, cô cũng chỉ còn một mình Vương Huệ là người chiều cũng ở nhà họ Chu ăn, trở lại khách sạn thì sắc trời đã tối, Tô Hà đi khách sạn là nơi Tạ Lâu lần trước sắp xếp, Tạ Lâu sớm đặt xong cho phòng, đi tắm Hà trở ra, ngồi xếp bằng ở trên sô pha cầm lấy điều khiển từ xa xem TV.*Lúc với sinh viên năm ba mà nói, năm ba này tương đương với kết thúc, kế tiếp liền tương đương với trạng thái nửa tốt nghiệp. Bọn Hứa Du hẹn nhau đến quán bar uống chỉ có Tạ Lâu chậm chạp chưa Du duỗi đôi chân dài ra, đạp eo Trần Diệu một phát, “Này, tổng giám đốc Tạ nhà mấy người sao lâu như vậy? Có phải nói chuyện yêu đương bà xã không cho ra ngoài hay không?”Mấy ngày nay trong trường học, sinh viên đều quen Tạ Lâu nắm tay sinh viên tự do Tô Hà xuất hiện ở các góc trường học, có khi sẽ ở thư viện nhìn thấy bọn họ, có khi là sân bóng rổ, có khi là ở khu dạy học, càng nhiều là ở ký túc xá….Tạ Lâu người này tự mang radar, đi đâu đều bị quét đương mà cả toàn bộ giáo sư sinh viên đều ngẫu nhiên nhìn thấy anh đè lên người Tô Hà, dường như mọi người đều có thói quen, còn có thể thưởng thức một phen về sau lại dường như không có việc gì mà rời kia không biết, thằng chó Tạ Lâu này nói yêu đương là cái loại đức hạnh vì mọi người không phải chưa thấy qua anh yêu đương, chỉ là lúc ấy anh đều là một người một thân một mình, ngẫu nhiên còn có thể thấy được Tiêu Sầm bị tức giận từ phía sau đuổi theo đánh chưa từng có dắt tay hôn môi, càng nhiều lúc đều là Tiêu Sầm đỏ mắt rời ấy Tạ Lâu chỗ nào giống yêu đương, quả thực là ngậm khối thịt mỡ lại không mở Diệu bĩu môi “Tô Hà là cô gái sẽ quản đàn ông sao?”Hứa Du cười rộ lên “Không nhất định, nói không chừng Tạ Lâu đã bị quản chặt chẽ, nếu không tại sao trễ như vậy còn chưa tới?”“Ai bị quản chặt chẽ hả?” Một chiếc áo khoác che trán Hứa Du lại kèm theo giọng nói trầm thấp, tất cả những người trêu chọc đều nhìn Tạ Lâu Du bỏ áo khoác xuống mới nói “Nói cậu đó, Tô Hà không cho cậu ra ngoài à? Hả?”Tạ Lâu cười khẩy một tiếng, khoanh chân ngồi trên ghế sô pha dài, cầm điếu thuốc mà Chu Thành đưa cho mình, cụp mắt xuống, “Cô ấy quản được tớ chỗ nào chứ?”“Ồ, phải không?” Một đám người ha ha cười rộ lên, Hứa Du cười lớn nhất, “Nói như vậy, cậu quản Tô Hà à?”Tạ Lâu ngửi được mùi thuốc lá, chưa châm nhưng nghe được lời này thì ngước mắt lên, trả lời rất tự nhiên “Đương nhiên.”“Ha ha, giỏi nhỉ, không hổ là Tạ Lâu.” Thật ra ở trong mắt bọn họ, Tô Hà xinh đẹp dịu hiền, hơn nữa lúc trước Tạ Lâu cường thế hôn môi, theo Hà nhiều lắm có thể nắm giữ trái tim Tạ Lâu nhưng không nhất định có thể quản được người đều không cho rằng Tô Hà có khả năng này.“Tới đây, uống rượu thôi, Tạ Lâu, sao cậu chưa châm thuốc? Tới đây, tớ châm giúp cậu.” Hứa Du lấy bật lửa qua, giơ đến trước mặt Tạ Lâu. Tạ Lâu cúi đầu, lười nhác ngậm vào, châm xong thì ánh sáng màu cam hiện ra, Tạ Lâu hút một hơi, sau đó kẹp ở trong tay, cầm lấy ly rượu, theo chân bọn họ chơi xúc thoại anh vang lên vài cái nhưng anh không chú lát sau, khi Trần Diệu đặt đĩa đựng trái cây ở trên bàn, nghe thấy thì cậu thọc Tạ Lâu một phát, “Điện thoại vang lên kìa.”Tạ Lâu ồ một tiếng, đặt thuốc lá lên khóe môi, lấy điện thoại sự là cuộc gọi từ Tô môi anh nhếch lên mang theo vài phần đắc ý rồi nghe máy, “Sao? Còn chưa ngủ?”Tô Hà từ loa nghe được có âm nhạc, tuy rằng không phải rất lớn nhưng vừa nghe là biết ở quán bar, cô nhíu mày “Anh đang uống rượu hả?”Tạ Lâu mỉm cười “Ừm.”“Còn hút thuốc à?” Tô Hà tưởng tượng đến quán bar oanh oanh yến yến, trong lòng có chút không thoải Lâu nghe ra được giọng nói của cô có vẻ không vui, vô thức rút điếu thuốc xuống, vài người bên cạnh nhìn chằm chằm lấy anh. Hứa Du nhướng mày, đẩy tay Tạ Lâu đặt thuốc vào trong Hà bên đầu kia nói một câu “Tạ Lâu, ít hút thuốc lại đi, có lẽ anh nên bỏ thuốc đi.”Thuốc đưa tới miệng, Tạ Lâu nghe được lời này, đột nhiên ném điếu thuốc, mắt lạnh quét qua Hứa Du “…….”Hồi Diệu chửi bậy một tiếng, cố ý lớn tiếng ồn ào“Tạ Lâu thằng chó này, mẹ nó cậu còn nói cậu không sợ Tô Hà? Tô Hà mặc kệ cậu? Lúc này ngay cả thuốc cũng không dám hút à?”Tạ Lâu “……”Mẹ nó. Editor Mứt Chanh & SunnTên gốc 她太甜Tác giả Bán Tiệt Bạch TháiThể loại Hiện đại, Hào môn thế gia, Ngọt sủng, Tâm Tít TắpKhông ai có thể nghĩ đến rằng Tạ Lâu sẽ yêu Tô Hà, yêu đến chết đi sống lại, yêu đến đứt từng đoạn ruột. Yêu đến cực đoan, cố chấp, chỉ cần ai liếc nhìn cô nhiều thêm một chút, anh liền muốn người đó chết……Trừ bỏ anh, ai cũng không xứng với đang xem Cô ấy quá ngọt ngào—— Tạ LâuTẢI EBOOK Cô Ấy Quá Ngọt Ngào AZW3TẢI EBOOK Cô Ấy Quá Ngọt Ngào PRC/MOBITẢI EBOOK Cô Ấy Quá Ngọt Ngào EPUBTẢI EBOOK Cô Ấy Quá Ngọt Ngào PDFKhi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập trên mạng xã hội, chúng tôi sẽ thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được nhà cung cấp đăng nhập xã hội chia sẻ dựa trên cài đặt bảo mật của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo một tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ được đăng nhập vào tài khoản này. Khi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập trên mạng xã hội, chúng tôi sẽ thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được nhà cung cấp đăng nhập xã hội chia sẻ dựa trên cài đặt bảo mật của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo một tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ được đăng nhập vào tài khoản thêm Dung Dịch Vệ Sinh Kim Phun Honda Injector, Dung Dịch Vệ Sinh Buồng Đốt, Kim Phun Honda Cô Ấy Quá Ngọt Ngào, Cô Ấy Quá Ngọt Ngào azw3, Cô Ấy Quá Ngọt Ngào ebook, Cô Ấy Quá Ngọt Ngào epub, Cô Ấy Quá Ngọt Ngào mobi, Cô Ấy Quá Ngọt Ngào pdf, Cô Ấy Quá Ngọt Ngào prc Facebook" data-plugin="nsl" data-action="connect" data-provider="facebook" data-popupwidth="475" data-popupheight="175">ĐĂNG KÝĐăng ký tài khoản để sử dụng nhiều chức năng tài khoản * Địa chỉ Email * Mật khẩu *Đăng nhậpQuên mật khẩu← Quay lạiEbook TruyệnQuên mật khẩuVui lòng nhập tên tài khoản Email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

co ay qua ngot ngao